Tập sách kệ thiền
Lời nói đầu:
Kính thưa độc giả:
Chủ-trương của Đạo-Phật là giác-ngộ, giải-thoát và để trở-về nguồn-cội của mỗi-người. Nói-theo-tiếng bình-dân của người-Việt-Nam là hiểu-biết, không-còn bị ràng-buộc những-thứ trong vật-lý trần-gian này. Ban-đầu, Thái-tử Tất-Đạt-Đa, con của vua Tịnh-Phạn trị-vì nước Ca-Tỳ-La-Vệ, có 4 cái thắc mắc chánh như sau:
- Con người từ đâu đến với thế giới này?
- Con người đến với thế giới này để rồi bị: Sanh – Già – Bệnh – Chết!
- Nhưng khi còn ở nơi thế-giới này, tranh-giành chém-giết với nhau để hơn-thua, sau-cùng rồi cũng phải lìa-bỏ tất-cả!
- Sau khi chết rồi sẽ đi về đâu?
Xem thêm…
Bốn cái thắc mắc nói trên, hái tử Tất Đạt Đa đã tìm ra được câu giải đáp. Nên gọi Ngài là bậc giác ngộ, tức hiểu biết. Vì Ngài hiểu-biết rất rõ-ràng, tường-tận, mạch-lạc và khoa-học. Nên người thời đó tôn Ngài là Đấng-giác-ngộ và gọi Ngài là Bụt-Đa. Người Trung Hoa gọi Ngài là Phật Đà, còn người Việt Nam chúng ta gọi Ngài là Đức Phật.
Nói tóm lại, các danh từ trên chỉ cho một vị hiểu biết chân-thật trong càn khôn vũ-trụ này. Vì-vậy, Ngài được danh hiệu là Phật Thích Ca Mâu Ni. Tức vị hiểu-biết tất-cả những gì trong vật-lý và ngoài vật-lý. Cũng là vị giáo-chủ trong cõi Ta-bà này, không ai hơn Ngài được.
Vì sao không ai hơn Ngài được?
– Vì Ngài là một con người khám phá ra những nguyên lý cấu tạo từ vật chất đến tinh thần. Từ động-vật cũng như thực-vật, và đưa-ra được phương-cách vượt-ra ngoài sự ràng-buộc của vật-lý trần-gian này. Ngài nói được và thực hiện được, một cách hết sức khoa học và thực tế. Nên Ngài muốn đem cái hiểu-biết của mình để chỉ-dạy lại cho tất-cả những ai muốn biết nguyên-lý ấy. Theo “công-thức” của Ngài mà thực-hành để trở-về sống với nguồn-cội của chính-mình, tức không còn bị: Sanh–Già–Bệnh–Chết nữa! Nguyên lý này, Ngài dạy sau cùng nơi kinh Diệu Pháp Liên Hoa bằng một loạt ẩn ý:
* KHAI – THỊ – NGỘ – NHẬP – PHẬT – TRI – KIẾN của mỗi người.
Chúng tôi xin tạm dịch:
* MỞ – THẤY – HIỂU – VÀO – TRÙM KHẮP – BIẾT – THẤY, tánh chân thật của mỗi người.
Trên đây là 7 chữ ngắn gọn mà Ngài dạy sau cùng nơi kinh Diệu Pháp Liên Hoa. Kinh này có 28 phẩm, mà đã chỉ hết con-đường từ một người là phàm-phu để trở-thành là một vị-Phật. Người nào muốn đến quả-vị trên, phải tìm hiểu căn-bản như dưới đây thì mới mong thành tựu được:
Thứ nhất:
1- Cái gì là tâm của chính mình?
2- Cái gì là thân của chính mình?
3- Tại sao con người có sai biệt?
4- Chân thật trong vũ trụ này là gì?
5- Trong tam giới này cấu tạo bởi những gì?
6- Tại sao loài người bị vướng vào trong ấy?
* Ai biết rõ 6 mục trên, là đã giác ngộ rồi.
* Nếu thực hiện được, là giải thoát!
Chỉ có đơn giản như vậy thôi, vì chúng ta tưởng tượng nhiều mà sai với lời của Ngài dạy. Do đó, nhiều người tu theo đạo Phật cả đời mà không có kết quả gì! Trái lại, đem đạo lý thực tế, khoa học và cao sâu của Ngài thành đạo mê tín dị đoan. Vô-tình, chúng-ta làm cho những vị học-cao hiểu-rộng, chê-cười Đạo-Phật là đạo thần-quyền, không đáp-ứng với thời-đại văn-minh cao hiện-nay! Cũng là tạo đường tốt để đi trong 6 nẻo luân hồi, không ngày cùng!
Sáu thắc-mắc nói trên, người tu theo đạo-Phật, hay người muốn tìm-hiểu đạo này, phải thông-suốt, thì mới đúng được. Còn không rõ-thông 6 mục nêu trên, dù có tìm-hiểu hay tu theo đạo-Phật 1.000 năm cũng chẳng ăn-thua gì!
Vì sao chúng tôi khẳng định như vậy?
Xin-thưa, vì giống-như hiện-nay, ai-muốn tạo-thành nguồn-điện, phải-biết công-thức làm-ra điện, thì mới-mong có-điện sử-dụng được. Còn không biết công thức mà làm, làm uổng công phí sức, không có kết quả gì!
Vì sao chúng tôi lại nêu phần này ra?
Cũng xin thưa, vì hiện nay chúng tôi thấy có quá nhiều người nói mình tu theo đạo Phật, hoặc tìm hiểu đạo này, mà họ càng tu, càng sai, càng tìm hiểu lại làm không đúng với lời của Đức Phật dạy. Đã không làm đúng với lời của Đức Phật dạy, mà còn thêu dệt thêm, tô điểm thêm, làm lời dạy của Ngài đi chệch hướng, mất đi cái tinh ba cao quí mà Ngài đã tìm ra và dạy nơi thế giới này.
Chúng tôi là người sưu tầm, may mắn là đã nhận ra ẩn ý sâu mầu của Đức Phật dạy, thấy phải có bổn phận nhắc nhở lời Ngài dạy, nên biên soạn và viết ra tập sách này. Trước, để giúp cho quí học giả muốn tìm hiểu đạo Phật, hiểu cho đúng. Sau, giúp cho những vị tu theo đạo Phật chân chánh, tu không sai lời Ngài dạy, để được giác ngộ, cũng từ chỗ hiểu biết này, nếu thực hiện đúng, thì mới giải thoát được.
Thứ hai:
Ai muốn tìm hiểu những lời của Đức Phật dạy, xin quí vị tìm đọc một loạt sách của chúng tôi viết, trong đó có trên 100 câu hỏi mà những vị độc giả đã hỏi. Quí vị không ngờ rằng, những câu hỏi cao tột ấy, từ trước đến nay chưa ai hỏi đến, cũng nhờ những câu hỏi này, mà rất nhiều người hiểu lời Đức Phật dạy, nói theo Nhà Phật gọi là ngộ đạo, những người giác ngộ lời Đức Phật dạy chúng tôi có nêu địa chỉ rõ ràng.
Khi quí vị đọc hết những quyển sách trên mà chưa ngộ đạo, thì cố gắng đọc thêm tập sách này hoặc nghe thêm băng về Huyền ký của Đức Phật nói về cách tu Thiền tông, mà chúng tôi chép ra đĩa để những vị bận rộn, không có thì giờ xem sách để nghe, vị nào nghe qua một lần mà thích, chắc chắn vị đó có duyênn lớn với Thiền tông học, nếu cố gắng nghe thêm từ 5 hay 7 lần mà không nhận ra cái tâm chân thật của chính mình, muốn nói chúng tôi bằng ngôn từ gì cũng được!
—
Để chứng minh phần này, chúng tôi xin nêu tên tuổi của những vị đọc sách viết về thiền học mà chúng tôi đã xuất bản, có rất nhiều vị ngộ thiền, vì có quá nhiều người ngộ thiền, nên chúng tôi chỉ chiết ra vài chục vị ngộ thiền ở trong nước và ngoài nước mà có làm kệ hoặc thơ. Còn nếu quí vị xem sách hoặc nghe hết đoạn băng Huyền ký này mà không ngộ đạo nữa là chúng tôi xin chịu!
Vì sao chúng tôi xin chịu?
Vì quí vị không chịu “sử dụng” tánh Phật của chính mình để: Thấy, Nghe, Biết! Mà quí vị lại “sử dụng” tánh Phàm phu của chính mình để: Thấy, Nghe, Biết! Có nghĩa là quí vị sử dụng 8 muôn 4 ngàn những thứ trong vật lý trần gian này! Vì chỗ quí-vị sử-dụng các cái-tánh của sức-hút vật-lý âm-dương, thì thôi, quí-vị đừng xem và nghe tập sách Huyền ký này, quí vị cứ thoải mái đi trong lục đạo luân hồi, để tôn thờ người lường gạt mình đúng với ý muốn của họ.
Người sưu tầm và biên soạn kiêm tác giả NGUYỄN NHÂN, tức Nguyễn Công Nhân.
Dẫn nhập vào lời dạy của Đức Phật và những vị ngộ thiền:
Pháp-môn-tu Thiền-tông, là pháp-môn không truyền theo các kinh-điển, mà Như-Lai chỉ dạy riêng cho các vị Tổ-sư Thiền-tông. Do đó, chúng ta hiện không thấy bất cứ nơi đâu dạy pháp môn Thiền tông này.
Tuy nhiên, hiện chúng tôi nghe có vài nơi dạy pháp môn Thiền tông học này, và cũng tuyên bố là đã khôi phục lại Thiền tông. Nhưng khi chúng tôi tìm hiểu thì không phải như những lời của Đức Phật dạy trong Huyền Ký. Lời của những vị này, đọc sách của các vị Tổ sư thiền xưa, họ tưởng là Thiền tông, nên họ tưởng tượng ra, rồi dụng công tu thiền kiểu này, hành thiền kiểu nọ, có kết quả theo vật lý, nên không giải thoát được.
Vì sao họ tưởng tượng ra?
Vì họ đang sống trong vật lý quá lâu, họ bị vật lý bao phủ quá dày, nên phải tưởng tượng ra để dụ nhiều người đến nghe để họ được cái lợi lớn.
Chúng ta thử tìm hiểu như dưới đây thì sẽ biết pháp môn Thiền tông hiện nay nhiều người đang giảng dạy, có đúng là pháp môn Thiền tông mà Như Lai đã dạy trong kinh Diệu Pháp Liên Hoa hay không.
Ngày xưa, khi Đức Phật tuyên dạy pháp môn Thiền tông học này, ở nơi hội của Ngài có trên 7 ngàn người; nhưng đã bỏ đi trên 5 ngàn người, chỉ còn lại có 1.250 vị. Có nghĩa là pháp môn Thiền tông học này cực “Dương”, tức cực mạnh đi theo chiều lên, nên những người đi tìm kiếm những mầu nhiệm hay bí ẩn trong vật lý, tức họ đi tìm chiều cực “Âm”, nên không thể nào chịu nổi, họ phải bỏ đi. Còn hiện nay, nếu vị Thầy nào tuyên bố mình dạy pháp môn Thiền tông học này, mà rất nhiều người đến nghe, thì vị Thầy ấy dạy Thiền tông của vật lý, tức dạy Thiền tông của chiều “AÂm”, neân được nhiều người đến nghe.
—–
Khả năng tuyệt diệu của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni như vậy, mà Như Lai chỉ độ được có 1 vị vào được “Bể tánh Thanh tịnh Phật tánh”. Một số ít người đạt được “Bí mật Thiền tông”, còn giác ngộ “Yếu chỉ Thiền tông” cũng không có là bao.
Còn từ đời Tổ thứ nhất đến đời Tổ thứ 32, các vị ấy, chỉ độ có 1 người mà thôi. Đến đời Tổ thứ 33 là Ngài Huệ Năng thì có nhiều người ngộ Thiền tông hơn, nhưng cũng không có bao nhiêu người đạt được “Bí mật Thiền tông”. Theo đánh giá của thiền sư Bá Trượng: Một trăm người giác ngộ “Yếu chỉ Thiền tông”, chỉ có 1 đvị đạt được “Bí mật Thiền tông” thôi.
Như vậy, pháp môn Thiền tông này khó khăn quá mức. Vì chỗ cực khó đó, nên Đức Phật có dạy: “Vào các đời sau, vị nào nhận được mạch nguồn Thiền tông, khi phổ biến được 5 hay 10 người biết, tức khắc phải lẫn tránh ngay!”
Vì sao vậy?
– Vì loài người đang sống trong cực mạnh của sức hút vật lý âm dương; âm dương là do Ma Vương cai quản. Vì vậy, ai quyết chí tu theo pháp môn Thiền tông học này, cũng có nghĩa là trực diện đối đầu với Ma Vương, thì khó mà vượt qua vòng phong toả của Ma Vương được!
Vì chỗ cực kỳ nguy hiểm và khó đó, nên chúng tôi nhớ lại:
– Thuở xưa, khi Như Lai khám phá ra pháp môn Thiền tông học này. Ma Vương đến khuấy phá không được, nên Ma Vương có lời nguyền rằng:
– Này ông-Cồ-Đàm, hiện-ta không-làm-gì được ông, nhưng sau-này các-đệ-tử của ông, dù-lớn-hay-nhỏ, bề-ngoài ăn-mặc theo-ông, nói là tu-hành theo-ông, chứ-sự-thật, họ làm-theo ý của-ta cả!
—
Để kiểm chứng phần thệ nguyền này, Tổ sư Thiền tông đời thứ 28 là Ngài Bồ Đề Đạt Ma. Khi Ngài truyền Thiền tông cho Tổ Huệ Khả rồi, Ngài nói rộng pháp môn Thiền tông học này, Ngài bị những người tu theo sự cai quản của Ma Vương, họ tìm cách giết Tổ bằng cách, cho Tổ uống nước trà có bỏ thuốc độc để giết Tổ!
Tổ Huệ Khả thử nghiệm lần thứ hai, Tổ cũng bị các người tu theo ý của Ma Vương, họ lo lót cho những người có thế lực trong chánh quyền, bắt giam Tổ và gán cho Tổ tội phản quốc, nên Tổ bị giam cho đến chết!
Thấy gương Đức Phật và hai vị Tổ sư xưa, nên khi Ngài Lư Huệ Năng được truyền “Bí mật Thiền tông” rồi, không dám nói ra pháp mon tu Thiền tông học này liền, mà phải chạy trốn giữa đêm khuya, đợi đến mười lăm năm sau mới dạy, mà Ngài cũng không dám dạy pháp môn Thiền tông học này, Ngài chỉ giảng dạy pháp môn Trung thừa thôi, tức dạy những lý luận của pháp môn Bát Nhã.
……
Còn pháp môn Thiền tông học này, ngài chỉ dạy riêng cho đệ tử nào Ngài thấy vị ấy có khả năng trực nhận được. Vì vậy, suốt mấy chục năm dạy đạo của Ngài, cũng không có bao nhiêu người đạt được “Bí mật Thiền tông”, còn giác ngộ “Yếu chỉ Thiền tông” thì có nhiều hơn. Pháp môn Thiền tông này, Ngài không dám nói trắng ra, mà khi nào có ai hỏi đến chỗ chân thật thì Ngài mới nói. Vì vậy, các vị muốn biết chỗ chân thật này, khi hỏi các Ngài, các Ngài không giải thích, mà chỉ đánh, đạp, nói lạc đề hay há miệng ra mà không nói. Vì chỗ khoâng được phép nói trắng ra đó, nên mỗi người tưởng tượng ra một cách dạy pháp môn tu Thiền tông này.
Vì chỗ tưởng tượng đó, nên hiện nay chúng ta thấy có nhiều thầy giảng Thiền tông là do tưởng tượng ra để giảng. Vì vậy, các vị ấy giảng rất nhiều, dùng đủ thứ phương tiện, thế mà không ai giác ngộ được “Yếu chỉ Thiền tông”, chớ đừng nói chi đạt được “Bí mật Thiền tông”.
Pháp môn Thiền tông này được truyền ngoài giáo lý, nên không tìm thấy trong các kinh sách bình thường. Do-vậy, chúng-tôi mới nói, quí-vị đi-tìm nơi quí-thầy giảng Thiền-tông trong vật-lý cả-đời cũng không-tìm-được!
Vì chỗ-quá-đặc-biệt đó, nên chúng-tôi chưa-thấy-hay-biết có vị thầy nào giác-ngộ được “Yếu-chỉ-Thiền-tông”, chớ đừng nói-chi đạt-được “Bí-mật-Thiền-tông”. Vì vậy, chúng tôi có lời khuyên như sau:
Lời khuyên của người viết sách
Tập-sách-này dành-riêng cho-những-ai thích tìm-hiểu hay tu Thiền-tông đúng với lời-Đức-Phật dạy mới-xem, còn những-người ham-thần-quyền sợ-thần-linh, thôi-xin đừng xem.
Vì sao đừng xem?
Xin-thưa, vì những-Đấng mà quí-vị tôn-thờ họ, họ không đồng-ý bất-cứ ai tu-theo-họ mà không bị sự quản-lý chặt của-họ. Do đó, họ sẽ có những hành động làm hại đến quí vị. Vì lý-do nêu-trên, một-lần-nữa, chúng-tôi khẩn-xin quí-vị nên nghe-theo lời Đấng mình tôn-thờ, để không-bị lỗi-đạo.